17/01/2012
28343
0
Kỹ năng sống hòa hợp trong tập thể

Có một ngày sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có gam màu đẹp nhất, quan trọng nhất, hữu dụng nhất và được yêu thích nhất.

Xanh lá cây nói: "Tôi quan trọng nhất. Tôi là dấu hiệu của sự sống và hy vọng. Không có tôi, tất cả mọi loài trên thế gian này sẽ không thể tồn tại. Cứ hãy nhìn về cánh đồng kia, bạn sẽ thấy một màu xanh bạt ngàn của tôi".

 Xanh dương chen vào: "Bạn có nghĩ về trái đất. Vậy bạn hãy nghĩ về bầu trời và đại dương xem sao. Nước chính là nguồn sống cơ bản nhất và bầu trời sẽ cho khoảng không rộng lớn, hòa bình và sự êm ả".

 Màu vàng cười lớn: "Ôi các bạn cứ quan trọng hóa. Tôi thì thực tế hơn, tôi đem lại tiếng cười, hạnh phúc và sự ấm áp cho thế giới này. Này nhé, mặt trời màu vàng, mặt trăng màu vàng và các vì sao cũng màu vàng. Không có tôi cả thế giới này sẽ không có niềm vui".

 Màu cam lên tiếng: "Tôi là gam màu của sự mạnh khoẻ và sức mạnh. Mặc dù lượng màu của tôi không nhiều bằng các bạn, nhưng tôi mới đáng giá nhất vì tôi là nhu cầu của sự sống”.

Màu đỏ không thể nhịn được cũng nhảy vào cuộc: "Tôi là máu, cuộc sống này là máu. Tôi là màu sắc của sự đe dọa nhưng cũng là biểu tượng của lòng dũng cảm. Tôi là sắc màu của tình yêu và đam mê”.

Màu tím bắt đầu vươn lên góp tiếng: "Tôi tượng trưng cho quyền lực và lòng trung thành. Vua chúa thường chọn tôi vì tôi là dấu hiệu của quyền năng và sự xuất chúng. Không ai dám chất vấn tôi. Họ chỉ nghe lệnh và thi hành!".

Cuối cùng, màu chàm lên tiếng, không ồn ào nhưng đầy quyết đoán: "Hãy nghĩ đến tôi. Tôi là sắc màu im lặng và hầu như không ai chú ý đến tôi. Nhưng nếu không có tôi thì các bạn cũng chỉ là vẻ đẹp bên ngoài. Tôi tượng trưng cho suy nghĩ và sự tương phản, bình minh và đáy sâu cả biển cả.

Và cứ thế các sắc màu cứ tiếp tục tranh luận, thuyết phục màu khác về sự trội hơn của mình. Bỗng một ánh chớp sáng lóe trên nền trời, âm thanh dữ dội của sấm sét và mưa bắt đầu nặng hạt. Các sắc màu sợ hãi đứng nép sát vào nhau để tìm sự ấm áp.

Mưa nghiêm nghị nói: "Các bạn thật là ngớ ngẩn khi chỉ cố gắng vật lộn với chính các bạn. Các bạn không biết các bạn được tạo ra từ một mục đính thật đặc biệt, đồng nhất nhưng cũng khác nhau? Các bạn là những màu sắc thật tuyệt vời. Thế giới này sẽ trở nên nhàm chán nếu thiếu một trong các bạn. Nào, bây giờ hãy nắm lấy tay nhau và bước nhanh đến tôi"

 Các màu sắc cùng nắm lấy tay nhau và tạo thành những màu sắc đa dạng.     

Mưa tiếp tục: "Và từ bây giờ, mỗi khi trời mưa tất cả các bạn sẽ vươn ra bầu trời bằng chính màu sắc của mình và phải hợp lại thành vòng để nhắc nhở rằng các bạn phải luôn sống trong hòa thuận, và ta gọi đó là cầu vồng. Cầu vồng tượng trưng cho niềm hy vọng của ngày mai".

Và cứ như thế mỗi khi trời mưa, để gội rửa thế giới này, trên nền trời sẽ ánh lên những sắc cầu vồng làm đẹp thêm cho cuộc sống, để nhắc nhở chúng ta.

Câu chuyện trên cho chúng ra những suy nghĩ về tinh thần đoàn kết, đồng đội trong một tập thể. Mỗi màu đều có những vẻ đẹp riêng, giá trị riêng nhưng nếu không có tập thể, những màu sắc ấy rất khó bền vững. Nếu mỗi màu sắc biết kết hợp với nhau, cùng nắm tay nhau, chúng sẽ tạo thành cầu vồng – hình ảnh tượng trưng cho hòa bình, hạnh phúc.

Mỗi cá nhân chúng ta là một màu sắc trong cuộc sống, trong tập thể của mình. Điều tối quan trọng để xây dựng một tổ chức vững mạnh, một tập thể sống vui và cùng nhau phát triển là sự hòa hợp và đoàn kết với nhau. Với hoàn cảnh phải sống xa quê hương, gia đình, phải làm việc nơi đất khách quê người, tinh thần đồng đội trong đời sống tập thể của các bạn TTS càng được chú trọng.

Sau đây là một số gợi ý cho các bạn TTS về kỹ năng ứng xử trong đời sống tập thể:

1. Chuyển riêng thành chung

Nếu ở nhà, bạn có thể ăn hết một cái bánh mà chẳng cần chia sẻ với ai, có thể bật nhạc to hết cỡ thậm chí có thể nhảy nhót theo nhạc một cách thoải mái, thế nhưngkhi sống trong tập thể, mọi chuyện sẽ có chút thay đổi.

Có rất nhiều chữ “chung” mà bạn phải tập quen dần như ăn chung, dùng chung… Một phòng có 4 người, bạn chẳng thể nào sở hữu cả một túi cam to đùng mà không chia sẻ với ai, cũng chẳng thể nào chiều theo sở thích của riêng mình nhưng lại ảnh hưởng đến nhiều người khác.

Có nhiều bạn do chưa quen với lối sống “chung” nên những ngày đầu sống rất vô tư. Thích ăn gì thì mua rất nhiều thức ăn đó về nhà mà tuyệt nhiên không chia sẻ với bất cứ ai. Buổi tối, khi mọi người đã đi ngủ hết thì lại bật nhạc ầm ĩ như vẫn thường làm khi ở nhà. Điều đó đã gây khó chịu cho những bạn cùng phòng khiến không khí trong phòng vô cùng căng thẳng. Lại có những trường hợp bạn bè xích mích nhau chỉ xoay quanh một chiếc… bóng đèn. Nguyên nhân là do một số thành viên trong phòng ngủ rất trễ nên không muốn tắt đèn sớm. Số khác thì lại muốn tắt đèn cho dễ ngủ. Vậy là phát sinh mâu thuẫn. Một phòng lại chia hai phe đấu đá lẫn nhau chỉ vì chiếc bóng đèn.

2. Nhưng vẫn tôn trọng cái riêng

Tuy sống tập thể là phải làm quen với chữ chung nhưng những vấn đề riêng tư của mỗi người vẫn rất cần được coi trọng. Chia sẻ với nhau như người thân nhưng không có nghĩa can thiệp vào những chuyện riêng tư của người khác. Mỗi người đều cần có những khoảng không riêng, chẳng hạn như chuyện riêng trong gia đình, những cảm xúc vui buồn bất chợt… thậm chí là vật dụng cá nhân.

Có những bạn có thói quen viết nhật ký cá nhân để trải lòng, để giải tỏa những chuyện riêng, có những vật dụng cá nhân mà chúng ta không nên “cầm nhầm”, v.v.. Những điều đó cần được tôn trọng. Nếu không đảm bảo được nguyên tắc này, các thành viên sống chung rất dễ hiểu lầm và mâu thuẫn với nhau.

3. Chia sẻ và yêu thương

Đó chính là bí quyết quan trọng nhất giúp bạn thực sự tìm được gia đình thứ hai trong môi trường tập thể. Đừng ngần ngại chia sẻ và mở lòng ra với mọi người, bạn sẽ cảm nhận được sự gắn bó, hòa nhập giữa mình và tập thể. Nấu giúp bạn mình một chén cháo khi bạn ốm, hỗ trợ tiếng Nhật nếu bạn còn hạn chế,… Làm được những điều này, bạn sẽ thấy tâm hồn mình rất thoải mái. Và bạn đã góp phần làm cho nơi sống của mình một không khí thoải mái và yêu thương.

Thậm chí khi bạn cảm thấy không hài lòng với tập thể mình đang sinh sống, hãy thử tìm hiểu họ và dùng sự chân thành của mình để gắn kết các thành viên lại với nhau và với chính bản thân mình.

Cuộc sống luôn cần sự sẻ chia và yêu thương

Mình vì mọi người – Mọi người vì mình”, đó là phương châm sống quý giá trong đời sống chung. Ai cũng có “cái tôi”, nhưng ai cũng cần sự chia sẻ và yêu thương mỗi khi vấp ngã.  Nếu cùng nắm tay nhau, hỗ trợ nhau thì giá trị của mỗi cá nhân càng sáng rực, khả năng của mỗi người có điều kiện để phát huy, cũng như  màu sắc trong  cầu vồng chỉ có ý nghĩa khi cùng nhau xuất hiện.

TH.S HOÀNG YẾN


scroll top