Lời đầu tiên, cô thương gửi lời chúc sức khỏe đến toàn thể các em học viên đang học tại trường cũng như đang sống và làm việc tại Nhật Bản! Cô mong các em luôn khỏe mạnh để học tập và làm việc thật tốt, từng bước thực hiện được những ước mơ, hoài bão của bản thân.
Cô thường xúc động mỗi khi nghĩ về các em, nghĩ về những buổi học rộn ràng tiếng cười, nghĩ về giây phút cô không thể tập trung chỉ vì đợi điện thoại của các em sau buổi phỏng vấn. Và giây phút hạnh phúc vỡ òa khi các em ôm choàng lấy cô mừng rỡ báo tin “Cô ơi, em đậu phỏng vấn rồi”. Nhìn nụ cười hạnh phúc của các em mà cô vui sướng biết nhường nào!
Các em luôn hỏi cô rằng “Cô ơi, ước mơ của cô là gì?”. Cô đang mỉm cười và muốn nói với các em rằng: “Người nông dân mỉm cười khi nhìn thấy những cánh đồng lúa trĩu hạt, anh kỹ sư xây dựng mỉm cười khi những cây cầu được hoàn thành, còn cô sẽ mỉm cười hạnh phúc khi nhìn thấy học trò của mình đang trưởng thành hơn từng ngày. Ước mơ của cô là được nhìn thấy các em thành đạt. Thành công của các em chính là thành công của cô!”
Khi cô chọn làm việc tại Esuhai - KaizenYoshidaSchool ở vị trí giáo viên tiếng Nhật, cô đã có cơ hội gặp gỡ các em và nhận ra rằng “Điều cô cần chính là các em”. Nhớ buổi đầu lên lớp, tay cô rất run khi viết bảng nhưng chính nhờ những nụ cười, những lời động viên, những lời nói hài hước chọc cô cười của các em đã làm cô quên đi cảm giác hồi hộp từ lúc nào không hay. Hay cả những lúc cô ngã bệnh, cô bất ngờ và xúc động đến nghẹn ngào nước mắt khi các em đem đến cho cô nào là cháo, nào là thuốc, nước cam và đều đặn tin nhắn hỏi thăm. Hay có những chuyến bay đến trễ hơn 1 giờ sáng, các em vẫn không quản mưa gió đợi cô ở sân bay. Vào Sài Gòn làm việc không có gia đình và người thân, đôi lúc cô cũng chạnh lòng buồn nhưng chính các em đã là động lực, là niềm an ủi rất lớn khiến cho cô luôn cảm thấy ấm áp và tự hào với nghề nghiệp của mình! Điều may mắn lớn nhất của cô chính là được gặp các em! Cảm ơn các em đã luôn là người bạn đồng hành, luôn ủng hộ và chia sẻ cùng cô trong suốt thời gian qua.
Cô đã từng nói với các em “Nếu người giáo viên đi dạy chỉ để kiếm sống thì sẽ rất tẻ nhạt và lúc đó không cần phải quát mắng mỗi khi các em không làm bài, không nghiêm túc học tập. Hay cũng không cần phải trằn trọc, không ngủ được khi thấy các em buồn vì chưa đậu phỏng vấn. Và không phải chảy nước mắt khi biết các em đang làm việc vất vả, đang trải qua cuộc sống thiếu thốn tình cảm nơi đất khách quê người.” Những thao thức, suy tư của thầy cô dành cho các em là vì chữ “Tâm” các em ạ. Chữ “Tâm” không chỉ thể hiện tâm huyết mà còn chứa đựng rất nhiều tình thương của thầy Hiệu trưởng Lê Long Sơn cùng các thầy cô giáo KaizenYoshidaSchool dành cho các em - thế hệ trẻ của đất nước. Thế nên trong mỗi giờ dạy, thầy cô luôn cố gắng hết sức để truyền lửa cho các em, không chỉ giảng dạy tiếng Nhật mà còn rèn luyện cho các em tư thế, tác phong và kỹ năng làm việc. Bản thân cô luôn mong rằng các em sẽ hiểu và chọn cho mình cách sống đẹp, biết vươn tới những mục tiêu xa hơn nữa.
Giờ đây, cô rất muốn nói với các em rằng “Cảm ơn các em đã đến với cô, cảm ơn vì các em là học trò của cô. Cô hạnh phúc khi thấy các em tham gia giờ học rất hăng say, tích cực và giơ cao tay với mong muốn được cô gọi để nói tiếng Nhật. Cô tự hào khi biết rằng ở đất nước mặt trời mọc, những học trò của cô đang ngày một trưởng thành và không ngừng cố gắng dẫu công việc và cuộc sống có nhiều khó khăn, vất vả.”
Trong tiếng Nhật có câu “一期一会” (Nhất kỳ nhất hội), hãy xem mỗi lần gặp gỡ đều là duy nhất trong cuộc đời mà đối đãi với nhau bằng cả tấm lòng chân thành nhất. Cô luôn tin rằng cô trò chúng ta gặp nhau là mối duyên tốt lành. Các em hãy đến với cô, đến với mái trường KaizenYoshidaSchool để học tập và thực hiện thành công ước mơ của bản thân nhé!
Cảm ơn ESUHAI, cảm ơn ngôi trường mang tên KAIZEN đã mang đến cho tôi cơ hội gặp gỡ những đồng nghiệp tốt và các em học viên dễ thương. Cô cảm ơn các em đã luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất cho cô. Điều tuyệt vời nhất đối với cô là được gặp các em!
GV. Nguyễn Thị Thu Hương