昔々、雪深い村にお爺さんとお婆さんが住んでいました。
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng đầy tuyết nọ, có hai ông bà lão sống với nhau.
心の優しいお爺さんとお婆さんでしたが、とても貧しく、もうすぐお正月だというのにお餅を買うお金もありませんでした。そこで2人はわらで笠を編み、お爺さんはその笠を町へ売りに出掛けましたが、全然売れませんでした。
Hai ông bà rất hiền hậu nhưng cảnh nhà lại nghèo, gần đến tết rồi mà ông bà không có đồng nào để mua bánh dầy ăn tết. Vì thế, ông bà lấy rơm bện thành nón để ông đem ra chợ bán, nhưng cả buổi ông chẳng bán được chiếc nào.
しかたなく、お爺さんは売れ残った笠を持って家に帰ることにしました。すると、帰る途中に雪が降ってきて、あっという間に辺りが真っ白になるほどでしたので、お爺さんは帰り道を急ぎました。
Ông đành đem hết những chiếc nón không bán được đó về nhà. Ông đang đi giữa đường thì bỗng nhiên trời đổ tuyết lớn, chẳng bao lâu đường phố trắng xóa, ông nhanh chân rảo bước về nhà.
村の入り口まで来ました。そこには6体のお地蔵様(菩薩の像)が立っています。お地蔵様の頭にも雪が降り積もっていました。
Về đến đầu làng ông thấy có 6 tượng Bồ tát Địa Tạng, tượng nào trên đầu cũng bị tuyết phủ trắng.
気の毒に思ったお爺さんはお地蔵様の頭の雪を手で払い除けましたが、またすぐに積もり始めます。そこでお爺さんは売残りの笠をお地蔵様に被せてあげることにしました。6体のお地蔵様の頭に1つ1つ被せていると、笠は5つしかなく、後1つ足りません。お爺さんは自分が被っていた手拭いを最後のお地蔵様に被せ、自分は雪の中を何も被らずに帰っていきました。
Ông thấy tội nghiệp, lấy tay phủi hết tuyết trên đầu tượng, nhưng ngay sau đó tuyết lại bám đầy đầu tượng. Thấy vậy, ông lão liền lấy những chiếc nón không bán được đội cho tượng. Ông đội cho mỗi tượng một chiếc, ông chỉ có 5 chiếc nên thiếu mất một chiếc. Thấy vậy ông lấy chiếc khăn choàng đầu của mình ra đội cho bức tượng sau cùng, rồi để đầu trần đi về nhà.